Từ lâu Dương Tam đã quen với việc nhận điện thoại ra giá. Từ khi cô bắt đầu bán trái cây, thường xuyên có người muốn mua riêng với giá cao, để có thể mua nhiều hơn một chút. Nhưng không ngoại lệ, cô đều từ chối. Mặc dù cô thích tiền nhưng cô cũng là người có nguyên tắc và có đạo đức, vì đã quyết định dùng phương pháp rút thăm này để bán trái cây nên cô sẽ không vi phạm quy định của chính mình.
Cô bình tĩnh nói: “10000 tệ một căn? Rất nhiều sao? Hôm qua tôi mới nhận được cái giá có người sẵn sàng trả 50000 tệ một cân. Được rồi, thời gian của tôi rất quý giá, cứ vậy đi.”
Dương Tam không thèm để ý đến đối phương, dứt khoát từ chối, cúp điện thoại.
Cô ngước mắt lên nhìn tiểu đạo sĩ trước mặt có vẻ mặt nghiêm nghị: “À, cậu tiếp tục đi.”
Tiểu đạo sĩ nói: “Sư phụ và những người khác đã lên đường từ nửa tháng trước, khi đó họ chỉ nói với chúng tôi rằng khoảng một tuần nữa họ sẽ quay lại. Chỉ là bọn họ đi chuyến này vẫn không hề quay lại. Lần cuối cùng liên hệ với chúng tôi là chín ngày trước, sau này thì chẳng có tin tức gì cả. Mấy đạo hữu khác cũng vậy, cho nên lúc này chưởng môn mới phái tôi tới đây.”
Hiển nhiên, tiểu đạo sĩ coi Dương Tam như cọng rơm cứu mạng. Vị tiểu đạo sĩ này cũng là đệ tử thân thiết của Bắc Bất Nhạc, Bắc Bất Nhạc mang theo đại đệ tử và nhị đệ tử trong chuyến đi này, tiểu đạo sĩ ở lại bởi vì cậu ta có tu vi thấp nhất.
Dương Tam hỏi: “Nhóm Bắc Bất Nhạc đi đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT