Doãn Văn Giác thấy bọn họ trò chuyện hiển nhiên là đề tài của một thế giới khác, vô cùng tự giác đi sang một bên, đứng ở một nơi có thể nhìn thấy họ nhưng lại không thể nghe họ nói gì. Từ một chi tiết nhỏ này thực sự có thể nhìn ra anh ta là một người rất có mắt.
Cho dù nội đang ngàn năm tự động đưa đến cửa cũng khiến cô rất động tâm, nhưng Dương Tam thật sự không nhớ ra những chuyện liên quan đến Kỷ Khâm.
Dường như Kỷ Khâm đã nhìn ra suy nghĩ của cô, khóe miệng khẽ cong lên: “Khi đó chúng ta đã từng đánh cược xem ai có thể nhổ râu của Thái Thượng Lão Quân trước.”
Anh ta vừa nhắc lại quả thật Dương Tam đã có chút ấn tượng, lúc ấy cô từng đánh cược với một con kỳ lân con đương nhiên cuối cùng là cô thắng. Chỉ là cô cũng phải trả giá rất đắt, cuối cùng phải đứng vài ngày trên đỉnh lò bát quái của Thái Thượng Lão Quân ở Nam Thiên Môn, còn bị mấy Thần Tiên dùng hạt giống ghi hình ảnh này lại.
Bởi vì chuyện này quá mức mất mặt, nên Dương Tam đã chủ động xóa sạch những ký ức liên quan khi còn bé, những chuyện cô có thể nhớ kỹ thì đều là hình ảnh cô anh minh thần võ.
Nói đến, ban đầu Kỳ Lân cũng có vai vế tương đương với Long Phượng, kết quả sau một trận đại chiến, cả ba gia tộc đều tổn thương nguyên khí rất lớn. Long tộc và Phượng Hoàng nhất tộc vẫn còn ổn, những năm qua, mặc dù không bằng ngày xưa, nhưng ít nhiều gì vẫn còn chút huyết mạch. Kỳ Lân càng hiếm người biết, nghe nói lúc ấy suýt chút nữa đã diệt tộc. Kỷ Khâm là một trong những độc đinh của tộc, chỉ chớp mắt đã mấy ngàn năm trôi qua, mọi người đều đã lớn rồi.
Trong đầu Dương Tam hiện lên những ký ức này, hướng về phía Kỷ Khâm khẽ gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT