Diêu Lan miễn cưỡng nói: “Cô đang nói bậy bạ gì đó hả.”
Chỉ là âm thanh này nghe thế nào cũng rất yếu ớt. Bà ra nhớ lại hai tháng này, bả vai mình càng ngày càng đau buốt nhức mỏi, đi bệnh viện kiểm tra thì cũng không có hiệu quả. Giữa ban ngày, mồ hôi lạnh túa ra.
Phụ nữ mang thai bảy tám tháng…
Có lẽ là mấy lần trước hiệu trưởng Sở đã chịu không ít thiệt thòi, nhịn không được liền tiếp lời cô nói: “Đúng vậy, cô ta đi đôi giày xăng đan màu xanh, mặc quần áo màu cam.”
"Đừng nói nữa!" Bỗng nhiện giọng nói Diêu Lan cất cao, đáy mắt hiện ra tia sợ hãi, bà ta đánh gãy lời hiệu trưởng Sở, nói: “Tôi còn có việc, tôi đi trước.”
Bóng lưng kia nhìn thế nào cũng giống như đang chạy trối chết.
Hiệu trưởng Sở cảm thấy sau khi mình mở thiên nhãn thì vẫn có chỗ tốt, trước đó khi vị thư ký Diêu Lan của bộ giáo dục này tới, mỗi lần đều dạy dỗ bọn họ máu chó đầy đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play