Lúc Tống Toàn đi vào thì phu phu hai người đã ngồi nghiêm trang sau án thư, Hạ Uyên nâng mắt nhìn hắn, nhàn nhạt hỏi: “Có chuyện gì?”
Bỗng dưng Tống Toàn cảm thấy xung quanh hơi lạnh, nghĩ thầm có lẽ là ban đêm nhiệt độ thấp mà mình lại mặc ít quần áo, chỉ cúi đầu nghiêm túc bẩm báo không để ý gì nhiều: “Tin tức từ kinh thành truyền tới, nói thái hậu phát hiện ra Tiết Trùng mất tích đã phái người âm thầm điều tra, chẳng bao lâu đã hoài nghi tới Yến Vương phủ, nhưng mà sau đó lại rút hết người về không tiếp tục truy cứu chuyện này nữa.”
Hạ Uyên cũng không bất ngờ. Lúc trước, trước khi Tiết Trùng tới Giang Nam cũng đã gặp mặt thái hậu, đến bây giờ thái hậu mới phát hiện ra ông ta mất tích cũng coi như là muộn. Cơ mà dù sao Tiết Trùng cũng là kẻ mang tội, vốn là không thể tự do chạy loạn như vậy, chết trên đường lưu đày cũng không có gì lạ. Thái hậu và Tiết Trùng không thân chẳng quen, tất nhiên là không dám ngang nhiên điều tra, cũng không thể nào vì một Tiết Trùng đã trở mặt với mình mà trực tiếp đối đầu với Yến Vương phủ được.
Nếu thái hậu đã từ bỏ việc truy cứu thì Hạ Uyên cũng không tính toán làm gì nhiều, chỉ giao phó: “Không lâu nữa Khang đại nhân sẽ phải về Giang Nam, ngươi sắp xếp một ít nhân thủ bảo vệ an toàn trên đường đi, cũng để ý Giang Nam kĩ hơn một chút.”
Tiết Trùng và thái hậu đã trở mặt, thế mà rất lâu sau thái hậu mới phát hiện Tiết Trùng mất tích, có thể thấy được thái hậu cũng không cảm kích chuyện lần này Tiết Trùng hãm hại Khang Hưng Vi. Nhưng chuyện di chiếu Thái Tổ nằm trong tay Khang Hưng Vi thì chắc chắn thái hậu biết, lần này Tiết Trùng bị Yến Vương phủ bắt, Khang Hưng Vi lại đến Thanh Châu ở một thời gian, có lẽ thái hậu đã đoán được Yến Vương phủ cũng biết tới di chiếu, hẳn sẽ cố kỵ Yến Vương phủ mà không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng mà việc gì cũng nên cẩn thận, bọn họ đã xem nhẹ một Tấn Vương, không thể lại xem nhẹ thái hậu nữa.
Tống Toàn là tâm phúc của Hạ Uyên, tất nhiên cũng rõ ràng quan hệ dây mơ rễ má giữa thái hậu và Tiết Trùng, trịnh trọng lĩnh mệnh: “Thuộc hạ nhất định an bài thỏa đáng, bảo đảm cả nhà Khang đại nhân bình an vô sự.”
Hạ Uyên gật đầu, cũng không quá lo lắng. Dù sao thì thực lực đặt ở đây, hơn nữa anh về đất phong chưa lâu, sức ảnh hưởng vẫn còn, tri phủ Giang Nam cũng đã đổi thành người của mình, muốn bảo vệ cả nhà Khang Hưng Vi cũng không phải là việc khó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT