Nghiêm Quan Ngọc nhận được lời hứa hẹn của Tiết Vân Chu thì tâm tình sung sướng, mặt mày hớn hở tạm biệt cậu: “Ta phải đi tìm tức phụ đây, tạm thời đừng sắp xếp việc gì cho ta, ta phải cưới được vợ trước đã.”
Yến Vương phủ còn đang định bóc lột sức lao động của Nghiêm Quan Ngọc, tự nhiên nghe được câu này làm Tiết Vân Chu hơi bị đả kích, vội thay đổi sắc mặt, nói lời thấm thía: “Ta nói này, nam nhân cần có sự nghiệp đã, có bánh mì thì tình yêu mới được vững chắc.”
Mặt mày Nghiêm Quan Ngọc khó hiểu: “Bánh mì là cái gì? Phiền ngươi nói mấy câu mà ta có thể nghe hiểu.”
“Khụ… Bánh mì chính là… màn thầu. Ý ta là, nam tử phải lập nghiệp, phải có nhà cao cửa rộng, có của ăn của để thì người trong lòng mới có thể an tâm đi theo ngươi.”
Nghiêm Quan Ngọc cười nhạo: “Ý của ngươi là, nếu mà Vương gia nhà ngươi không địa vị không quyền lực thì ngươi sẽ không ở bên cạnh hắn nữa?”
“Làm sao giống nhau được chứ?” Tiết Vân Chu mặt không đổi sắc: “Ta và Vương gia có tình cảm từ nhỏ đến lớn, dù có đi ăn mày cũng phải đi cùng nhau. Vương gia nói cái gì ta cũng thấy đúng, Vương gia làm cái gì ta cũng thấy tốt, tình cảm của ta và Vương gia còn kiên cố  hơn vàng, hai người các ngươi không thể so được.”
“Từ nhỏ đến lớn? Ngươi coi ta là đồ ngu à?” Nghiêm Quan Ngọc đầy mặt khinh thường: “Ngươi là đồ không có cốt khí.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play