Sau khi Lâu Vĩnh Niên rời đi, thỉnh thoảng Tấn Vương lại nhớ nhung tưởng niệm, sau đó có một ngày đột nhiên tò mò muốn tới chỗ Lâu Vĩnh Niên từng ở, xem như hoài niệm cố nhân.
Mệnh lệnh vừa hạ xuống, toàn bộ Vương phủ đều bận rộn hẳn lên, bởi vì Tấn Vương cực kỳ thích hưởng thụ nên lần nào ra cửa cũng rất hao tài tốn của, xe ngựa phải vô cùng thoải mái, điểm tâm phải đa dạng phong phú, kẻ hầu hạ phải nhanh nhẹn có năng lực, người đánh xe ngựa phải ổn định vững vàng, tùy tiện chọn ra một người cũng phải kiểm tra kĩ càng vài lần, càng đừng nói tới việc lãng phí như lấy nước sạch rửa đường rồi trải gấm đỏ lên*. 
* Bấm vào đây để đọc chú thích


 
Sau nhiều hôm dằn vặt dày vò thì cuối cùng cũng tới ngày khởi hành, Tấn Vương ngồi xe ngựa mang theo tùy tùng và hộ vệ trùng trùng điệp điệp rời khỏi Vương phủ, chậm rãi đi thẳng tới chỗ ở của Lâu Vĩnh Niên cách đó không xa. Phòng ở của Lâu Vĩnh Niên ở Ninh Châu sang trọng đẹp đẽ hơn nhiều so với tòa trạch viện cũ kĩ dùng để diễn trò ở Thanh Châu, hai cửa vào sân cũng rất rộng rãi, tuy không xa hoa nhưng lại lộ vẻ văn nhã. Chỉ là cảnh còn người mất, hiện giờ đã là một tòa nhà trống không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play