Sau khi Lâu Vĩnh Niên rời khỏi Thanh Châu, Hạ Uyên cũng không quan tâm sống chết của hắn nữa. Lâu Vĩnh Niên là mật thám nghe lệnh của Tấn Vương, nói tới nói lui cũng là người một nước đấu tranh nội bộ với nhau, chỉ cần không phải Man Di phía nam, không phải Đột Lợi phía bắc, không phải vấn đề lớn của dân tộc thì không cần thiết phải trừng phạt quá mức.
Lại nói, Lâu Vĩnh Niên xử lý Thanh Châu gọn gàng ngăn nắp cũng coi như có chút công lao, lại có thêm dân tâm, đúng là không dễ động vào. Nhưng Thanh Châu rất nghèo cũng là sự thật, tuy sổ sách không có vấn đề gì, nhưng phần lớn tài sản trong thành đều bị Lâu Vĩnh Niên chiếm đoạt, ngộ nhỡ ngày nào đó hắn mang theo sản nghiệp chạy mất, Thanh Châu sẽ trở thành một cái vỏ rỗng tuếch. Muốn có thu nhập từ thuế chỉ có thể dựa vào nông nghiệp, nhưng Thanh Châu rất hoang vắng, hiệu quả khai hoang đã ít lại càng ít, tình trạng này Yến Vương phủ muốn nuôi sống một nhà mình cũng là vấn đề chứ đừng nói đến việc nuôi quân.
Cho nên xử trí Lâu Vĩnh Niên nặng không được mà nhẹ cũng không xong, coi như hơi khó giải quyết. Hạ Uyên, Tiết Vân Chu và mấy vị tâm phúc cùng nhau thương nghị rất lâu mới quyết định để Lâu Vĩnh Niên chuyển nhượng sản nghiệp, ly gián quan hệ của hắn với Tấn Vương.
Xử lý vị thần tượng toàn dân Lâu Vĩnh Niên này xong, Tiết Vân Chu vui vẻ cười toét miệng, tuy trong mắt một tên nhà giàu có cả một mỏ vàng như cậu, nhiêu đó thu nhập căn bản không đáng nhắc tới, nhưng nghĩ tới Tấn Vương sẽ tức lệch mũi, cậu vẫn cảm thấy cả người sảng khoái.
Tấn Vương đúng là hết sức tức giận, nguồn thu lớn như vậy tự nhiên đứt đoạn, không có chuyện hắn không đau lòng, nhưng còn chưa đến mức động được đến căn cơ của hắn. Điều thực sự khiến hắn tức giận chính là Lâu Vĩnh Niên phản bội, kế hoạch bố trí nhiều năm ở Thanh Châu của hắn sụp đổ trong chớp mắt.
Hiện giờ Hạ Uyên đã trở lại Thanh Châu, hắn muốn tiếp tục động tay động chân sẽ không dễ dàng như trước kia nữa, muốn moi kiệt quệ tài nguyên của Thanh Châu cũng trở thành việc vô cùng khó khăn. Tấn Vương từng tự thuyết phục mình vô số lần rằng, Lâu Vĩnh Niên có nỗi khổ trong lòng, Lâu Vĩnh Niên bị ép buộc; nhưng từng ngày trôi qua không có tin tức của Lâu Vĩnh Niên, vết nứt này đúng là càng ngày càng lớn..
Không ngờ sau hơn hai tháng, Lâu Vĩnh Niên lại chủ động về Ninh Châu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play