Khuôn mặt của Quý Duy đỏ bừng lên trong nháy mắt, cậu cúi đầu "ồ" một tiếng.
Rõ ràng chỉ nói một từ nhưng cậu lại nghe thấy giọng nói của mình trở nên hưng phấn hơn.
– Một cách không tự chủ. 
Hai người đi bộ dưới ánh trăng, vẫn cứ đi từ từ chậm rãi như thế. 
Ánh trăng lạnh trắng như bạc rơi trên mái tóc, như lãng du nửa cuộc đời đến tóc bạc phơ. 
Quý Duy trở về nhà, Bác Hoàng lo hai người ở ngoài không ăn no nên đã hái một nắm hành nhỏ ở sân thượng và nấu cho họ một tô mì trứng hành. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play