Những lời này của Casey quả nhiên có tác dụng. Trong nửa sau kỳ nghỉ Phục Sinh, Potter không còn đến làm phiền cô nữa, mãi đến khi khai giảng Casey mới thấy cậu ở bàn ăn, hơn nữa Potter còn không còn bám theo cô!
Casey cảm thấy bầu không khí ở Hogwarts như trong lành hơn hẳn.
Sự thay đổi này quá rõ ràng, ngay cả Eve đang chìm đắm trong tình yêu cũng nhanh chóng nhận ra có gì đó không đúng.
Một buổi tối nọ, sau khi tắt đèn rồi Casey vẫn nghe thấy tiếng trở mình từ phía Eve đã nằm xuống từ lâu. Casey nhắm mắt nằm một lát, đến lúc sắp chìm vào giấc ngủ thì chợt nghe thấy Eve nhỏ giọng gọi tên cô: "Casey, cậu ngủ chưa?"
"Sắp rồi." Casey ngái ngủ trả lời, phía Eve lại truyền đến tiếng trở mình, cô bé thất vọng nói: "Vậy thôi, cậu mau ngủ đi."
Casey bị tiếng trở mình liên tục của cô bé làm cho tỉnh cả ngủ, cô mở mắt nhìn chằm chằm vào cột giường của mình. Sau khi tắt đèn, trong phòng cũng không tối lắm nhờ ánh trăng chiếu vào từ cửa sổ nhỏ không có rèm cửa, mặc dù hôm nay không phải trăng tròn nhưng sau khi mắt đã quen với bóng tối thì ánh sáng này đủ để Casey có thể nhìn thấy loáng thoáng hoa văn trên cột giường.
Cô chờ một lát, quả nhiên lại thấy Eve trở mình, dùng giọng thì thào gọi cô: "Casey..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT