“Được rồi, đánh đủ rồi, cút đi”, Tuyên Hoàng vứt con dao quấn trong khăn trải bàn trên tay xuống, sau đó trực tiếp chạy lại chỗ Trần Triệu Dương.
“Mọi người, thật là ngại quá, khiến mọi người chê cười rồi. Buổi đấu giá của chúng ta sắp bät đầu rồi, mời mọi người ổn định chỗ ngồi”, Tăng Kim Lai lấy thân phận là chủ nhân bữa tiệc, lập tức đứng ra, lúc này anh ta có chút ngượng ngịu nói với những người tham dự.
“Anh Trần, tôi là Từ Mặc của nhà họ Từ...” “Anh Trần, còn tôi nữa, tôi là...”
“Con gái tôi năm nay 20 tuổi, vẻ ngoài xinh đẹp như hoa...”
Lúc Tăng Kim Lai vừa nói xong, người của đám gia tộc xung quanh đều nhanh nhẹn, lập tức điên cuồng xông lên, bắt đầu tự giới thiệu, hơn nữa còn tự giới thiệu con gái mình cho Trần Triệu Dương.
Trần Triệu Dương vừa thấy cảnh này thì bị doạ một phen, anh vội đưa Tuyên Hoàng lách mình tránh sang một bên.
Tăng Kim Lai cũng bị doạ không kém, nhanh chóng đưa mấy người Trần Triệu Dương tới hội trường đấu giá bên trong.
“Mọi người, mọi người tốt nhất nên lý trí một chút, nếu chọc anh Trần không vui thì e là mọi người cũng không vui đâu”, Tăng Kim Lai trực tiếp cản những người muốn đuổi theo, lập tức nói với vẻ nghiêm nghị.
Nghe Tăng Kim Lai nói xong, những người muốn đuổi theo liền đột ngột dừng bước, vẻ mặt lộ ra sự sợ hãi. Hiển nhiên họ cũng ý thức hành vi lúc nãy của họ không ổn thoả.
“Mọi người cũng đừng lo lắng. Chờ sau buổi đấu giá thì tôi sẽ nói với anh Trần một tiếng, dành thời gian cho mọi người. Cho nên mọi người hãy để buổi đấu giá tiến hành thuận lợi trước cái đã”, thấy mọi người bình tĩnh lại, giọng điệu của Tăng Kim Lai lập tức nhẹ nhàng lên tiếng.
“Nếu vậy thì cảm ơn giám đốc Tăng rì người thông minh lập tức cảm ơn Tăng Kim Lai. Dù gì họ cũng nhìn ra, anh Trần chính là một người phi thường không hỏi chuyện đời, còn Tăng Kim Lai coi như là người đại diện của mình, có quan hệ với anh cực tốt.
“Woa... quá doạ người rồi, đám người này sao lại nhiệt tình với anh vậy?”, Tuyên Hoàng hơi nghi ngờ nhìn Trần Triệu Dương, vẻ mặt lộ ra đang cười vào nỗi đau của người khác.
“Cô còn nói nữa. Đúng rồi, chị Tiểu Yến của cô đâu?”, Trần Triệu Dương trợn mắt, sau đó thấy lạ nên hỏi lại.
“Anh yên tâm. Chị Tiểu Yến đang ở trong phòng VỊP bàn vài vụ hợp đồng, là Tăng Kim Lai giới thiệu nên rất đáng tin”, thấy ánh mắt lo lắng của Trần Triệu Dương, Tuyên Hoàng không mấy vui vẻ nói.
Nghe Tuyên Hoàng nói xong, Trần Triệu Dương thở phào nhẹ nhõm, là Tăng Kim Lai giới thiệu thì yên tâm. Nhưng anh vẫn dùng mắt xuyên thấu quét tìm Nam Cung Yến khắp phòng VIP, thấy cô đang bàn chuyện hợp đồng, anh cũng thấy yên tâm.
Qua một lúc, mọi người đi vào phòng đấu giá, Trần Triệu Dương ngồi ở vị trí phía trước, Tăng Kim Lai cũng đi theo.
Tuy những người kia cũng rất muốn tạo mối quan hệ tốt với Trần Triệu Dương, nhưng nhớ tới chuyện lúc nấy, họ cũng không dám tiến lên trước.
Điều này khiến Trần Triệu Dương thở phào nhẹ nhõm. Nghĩ tới chuyện lúc nấy thì anh vẫn còn rùng mình.
Nếu để anh đánh đám người này, anh tuyệt đối sẽ không sợ. Nhưng đám người này chỉ đeo bám thì anh cũng không thể trực tiếp đánh người ta được.
Lúc này, Nam Cung Yến cũng đi ra khỏi phòng VỊP, vẻ mặt tươi sáng mang theo vẻ háo hức, dễ thấy là chuyện bàn hợp đồng lúc nãy rất thuận lợi.
Nhìn thấy Nam Cung Yến đi ra, Trần Triệu Dương lập tức đưa tay ra, ý muốn cô đi qua.
Nam Cung Yến bèn nhẹ giọng nói vài câu với mấy người bàn hợp đồng lúc nãy. Sau khi họ nghe cô nói xong thì vẻ mặt đột nhiên tỏ ra vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, cảm ơn cô ríu rít. Sau đó, Nam Cung Yến liền rời khỏi đó rồi đi tới trước mặt Trần Triệu Dương.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT