Một cái tát của tứ tiểu thư Triệu khiến cụ già không biết điều kia ngã xuống đất, cười lạnh mở miệng: “Tiện phụ không biết điều, mẹ ta muốn cái khăn rách này của ngươi là coi trọng ngươi lắm rồi, còn ở đó mà chần chừ cái gì… Đồ đê tiện ăn nhờ ở đậu.”
Nói xong, liền cướp tú khăn trong tay vênh váo kiêu ngạo xoay người đang định rời đi, nhưng mới vừa xoay người, chạm phải một thân hình chắn trước mắt mình, nhìn thấy mới biết là Lăng Vân cái đồ đê tiện kia, tứ tiểu thư Triệu hừ lạnh một tiếng chuẩn bị quát lên, nhưng giây tiếp theo, liền nhìn thấy đôi mắt xanh sáng ngời kia…
Thời điểm thấy cảnh máu me trước mắt, Lăng Vân phát hiện ý thức mình dường như là có chút mơ hồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT