Mọi người đều bị hành động của Tô Noãn và Phạn Âm làm cho chấn động, có lẽ họ nhận ra nếu kiên quyết theo bọn họ vào núi sẽ không có tác dụng gì. Không những không giúp được gì mà còn làm chậm tiến độ. Nên Triệu Đỉnh Thu và Lăng Bách Trọng nhìn nhau, cũng không kiên trì đi theo nữa mà đồng ý ở lại, chăm sóc dân làng.

Phạn Âm quay đầu nhìn Tô Noãn, Tô Noãn mỉm cười bước tới: “Đi thôi, thánh tăng, ta sẽ bảo vệ thánh tăng bất kể trong núi có vật gì, chúng ta đều sẽ bắt được, giáo huấn nó thật tốt. “

Khi nhắc đến từ "giáo huấn, nàng nói rất mạnh mẽ nhưng trong mắt có chút mỉa mai.

Nhưng Phạn Âm giả vờ không nhìn thấy, cũng không để ý tới. Y quay người đi về phía ngọn núi trước, Tô Noãn dẫn tiểu yêu vương đi thong thả theo phía sau, hai bóng người một trắng, một đỏ đi về phía bóng đen như đi dạo nhàn nhã đi bộ lên dãy núi Lẫm Đô đầy sương mù kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play