Lại tiếp tục đi về phía trước, dọc đường đi, Tô Noãn cũng không cùng Phạn Âm nói chuyện nữa, lúc cần nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, lúc cần ăn thì tìm đồ ăn, uống suối núi và ăn trái cây rừng suốt đường đi. Nàng sắp không nhớ nổi thịt có hương vị thế nào nữa rồi.

Dọc đường đi, bởi vì bầu không khí trì trệ và im lặng giữa nàng và Phạn Âm, Lăng Vân không dám lỗ mãng, trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều cũng không dám nói một lời.

Khi đến thị trấn nhỏ ngoài núi, Phạn Âm cuối cùng cũng thể hiện chút lòng tốt, nói rằng y sẽ tìm một quán trọ để nghỉ ngơi một ngày.

Lăng Vân nhìn bộ quần áo sắp nhìn không ra màu sắc trên người mà cảm động đến mức sắp khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play