Đến cổng trường, Phó Vân Khanh dừng xe lại, mắt vẫn nhìn thẳng, nhỏ giọng nói: “Chúng ta đến nơi rồi.”
Tô Noãn nhìn giáo sư Phó vừa rồi còn dịu dàng tốt bụng bỗng lạnh lùng căng thẳng, cô không hiểu lắm nên khi người bên cạnh nói xuống xe cô hơi do dự một chút, không biết có nên nói cái gì hay không.
Người ngồi bên cạnh không nhúc nhích, Phó Vân Khanh quay đầu nhìn lại thì đối diện với một đôi mắt đang lo lắng, ngay lập tức, hai mắt của anh nhất thời sáng lên, anh cảm thấy đôi mắt này cho luôn mang đến cho anh một loại cảm giác kỳ quái. Nhưng không đợi anh có thể nghĩ về nó, anh liền nhìn thấy trên mũi của người này có vệt sáng bóng dầu, cô dè dặt nhìn anh, đưa tới một tấm danh thiếp nhỏ.
“Cảm ơn giáo sư Phó đã đưa tôi trở về. Đây là số điện thoại cửa hàng giao đồ ăn của chúng tôi, giáo sư Phó có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào nếu thầy cần...” Giọng cô càng lúc càng trầm, sau khi nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên và phức tạp của giáo sư Phó, cô mới nhận ra mình hình như có chút… kỳ lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT