Sau khi giải thích cho cô những gì phải làm, Ngao Sóc một lần nữa truyền sức mạnh cho cô ta từ lòng bàn tay, để cô ta dù có “bị tàn phế” vẫn có thể làm việc.
Ngay sau khi Tô Noãn rời khỏi biệt thự, Bạch Hổ kiều diễm nghiêng người đứng dậy, cố ý vô tình bắt chước tư thế ngồi dựa vào bên chân Ngao Sóc của Tô Noãn lúc trước mà ngẩng đầu nhìn hắn ta: “Chủ tử, ngài để cô ta làm mồi nhử dụ Vân Thập Tam nhưng nếu ta bị thương thì phải làm sao?”
Cô ta dường như đang nhắc nhở, trên thực tế không phải vậy.
Ngao Sóc biết suy nghĩ nhỏ nhen của người phụ nữ này nhưng không thèm để ý, cười nhẹ: “Nếu là cô ta có thể dụ dỗ Vân Thập Tam ra ngoài, có thể loại bỏ được thứ phiền phức đó thay gia... Cũng coi như là chết có ý nghĩa.”
Nụ cười trong mắt Bạch Hổ càng rõ hơn, nằm xuống bò trên đùi Ngao Sóc hờn dỗi: “Gia thật tàn nhẫn mà, nhưng người ta càng yêu ngài hơn, phải làm sao bây giờ...”
Ngao Sóc theo thói quen rũ mắt xuống với nụ cười hời hợt, nhưng khi nhìn theo hướng này hắn ta lại phát hiện hiệu ứng thị giác hoàn toàn khác với lần trước.
Lúc trước khi sinh vật nhỏ bé kia nằm trên đùi ngẩng đầu nhìn hắn ta, trong mắt đầy ánh nhìn gian xảo xảo quyệt, thật sự giống một con động vật nhỏ tràn đầy dã tính đã giấu đi móng vuốt sắc bén, có thể cảm nhận được nguy hiểm nhưng rồi lại rất muốn trêu chọc nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play