Bệnh viện, Tần Duẫn bỗng tỉnh giấc, gào lên một tiếng đầy kinh hãi.
Y tá ở bên cạnh kiểm tra phòng bị anh làm cho giật mình, ngơ ngẩn nhìn anh: “Thưa anh, anh không sao chứ?”
Từ từ khôi phục lại tinh thần, Tần Duẫn vội vàng cúi đầu, anh muốn xác nhận xem có phải mình đã biến người giấy rồi hay không!
Anh chỉ nhớ, tên áo đen kia dùng cây kim khâu hai người vào trong một trang giấy, sau đó… Sau đó tên tội phạm kia đẩy anh về phía tên áo đen, cô cũng cao chạy xa bay.
Suy nghĩ cuối cùng của anh chính là, nếu anh bị biến thành một tờ giấy mỏng manh, bị dẫm đạp dưới bùn đất, cuối cùng sẽ không ai có thể tìm ra anh được nữa.
Đám hồ bằng cẩu hữu kia cũng không còn có thể tìm anh ăn chực, ông già trong nhà cũng không thể mắng anh vô dụng, kinh thành mất một viên cảnh sát hướng về ánh sáng!
Anh phải mất một lúc để xác định mình không biến thành tờ giấy, sau đó lại có chút ngờ vực, một lúc lâu sau mới chậm rãi nhìn về phía y tá kia: “Cái đó, cho tôi hỏi một chút, tôi bị làm sao, ai đưa tôi tới bệnh viện?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT