Nếu Tô Noãn vẫn không thể nhìn thấy ánh xanh lập lòe trong đôi mắt cầm thú này, vậy thì sống uổng phí rồi.
Cô nhanh chóng cuộn mình trong chăn, ánh mắt mang đầy ý cảnh giác đuổi anh đi: “Sao anh còn chưa đi?”
Mộ Kiêu hít thở sâu mấy lần, cố gắng bình tĩnh lại, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ cảnh giác đang nhìn mình của người trên giường, anh lại cảm thấy buồn cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT