Cách đó không xa, một chiếc xe tải lớn đang chạy tới với vận tốc khá nhanh, nếu người phụ nữ vẫn giữ nguyên tốc độ này đi tiếp, chắc chắn sẽ bị xe tông phải.

Khi chân cô ấy sắp bước lên đường cái, Nghê Miểu đã giữ chặt tay cô ấy, thuận tiện chuyển động ngón tay xua tan luồng sương đen bao quanh người cô gái.

Xe vận tải lớn chạy như bay qua hai người, dường như cảm nhận được cơn gió mạnh mẽ, cô gái cuối cùng cũng hồi phục tinh thần. Trong giây lát, hai mắt cô ấy đong đầy nước mắt, chân mềm nhũn ngồi xổm trên mặt đất, nhỏ giọng khóc, thanh âm đứt quãng: “Cảm ơn cô...”

Chờ đến lúc cô gái bình tĩnh lại, trạm xe buýt chỉ còn lại hai người các cô, Nghê Miểu như không xương ngồi tựa lưng vào ghế. Cô gái thấy vậy thì ngượng ngùng lau nước mắt: “Để cô chê cười rồi.”

“Tôi tên là Hoàng Lộ Lộ, tôi cũng không biết mình bị làm sao nữa. Bắt đầu từ một tháng trước thân thể của tôi bắt đầu xảy ra những chuyện kỳ lạ, thường xuyên làm ra một số hành động khó hiểu, hơn nữa tính tình cũng trở nên gắt gỏng hơn. Tôi có cảm giác như có thứ gì đó sắp phá hủy thân thể của tôi, đến lúc đó, có khả năng tôi sẽ không còn là tôi nữa.” Trên mặt cô gái, cũng chính là Hoàng Lộ Lộ tràn đầy tuyệt vọng, cô ấy không biết tại sao bản thân sẽ chia sẻ chuyện này với một người xa lạ, nhưng cô gái trước mặt khiến cô ấy cảm thấy nội tâm thanh thản hơn.

Cùng lắm thì người bình thường cũng chỉ xem cô ấy là bệnh nhân tâm thần thôi, Hoàng Lộ Lộ cười khổ một tiếng, chuẩn bị rời đi.

“Cảm giác của cô không sai.” Nghê Miểu đứng lên nói: “Đúng là cô đã dính phải thứ dơ bẩn, thứ đó còn dần dần hút đi khí vận(1) và sinh khí(2) của cô.”

(1) Số mệnh
(2) Sức sống

Hoàng Lộ Lộ vừa mừng vừa không dám tin, không ngờ thật sự có người tin tưởng những điều cô ấy nói. Lý trí nói với cô ấy, lời Nghê Miểu quá hoang đường, không phù hợp với giá trị quan, phù hợp với xã hội mà cô ấy đang sinh sống, nhưng nhìn con ngươi trong trẻo, sâu thẳm của Nghê Miểu, cô ấy lại không tự chủ được tin tưởng những lời nói ấy.

“Có phải gần đây cô nhận được thứ gì đó khả nghi không?” Nghê Miểu hỏi.

“Không có mà.” Nói xong, Hoàng Lộ Lộ hơi chần chờ xoa cổ mình, nơi đó lộ ra một mảnh dây chuyền màu bạc.

“Đưa tôi xem thử.” Nghê Miểu vươn tay.

Hoàng Lộ Lộ cắn môi, lấy vòng cổ xuống: “Đây là quà chồng tôi tặng tôi, chúng tôi kết hôn 5 năm, tình cảm vẫn luôn rất tốt.”
 

Hoàng Lộ Lộ sốt ruột giải thích, dường như đang nói cho Nghê Miểu nghe, cũng giống như đang an ủi chính mình.

Nghê Miểu nhận lấy vòng cổ, vòng cổ màu bạc nạm một mặt trang sức kim cương, thoạt nhìn vừa sang quý vừa lấp lánh.

Hai mắt Nghê Miểu sáng lóa, màu sắc long lanh như thế này thật đẹp.

Nhìn một lúc, cô mới trả vòng cổ lại cho Hoàng Lộ Lộ: “Vấn đề không phải do chiếc vòng cổ này.”

Hoàng Lộ Lộ dường như thở dài nhẹ nhõm một hơi, giữ chặt vòng cổ trong lòng bàn tay, có vẻ tình cảm với chồng thật sự rất tốt đẹp.

“Còn thứ nào khác không? Tốt nhất là nhận được vào một tháng trước.”

Hoàng Lộ Lộ lại lần nữa vắt hết óc suy nghĩ.

“Đúng rồi, còn có một chuỗi vòng hạt đeo tay, là bạn thân tặng cho tôi, nghe nói là xin ở chùa Tùng Sơn.”

“Chùa Tùng Sơn?” Nghê Miểu nhíu mày hỏi. Trong trí nhớ của nguyên thân không hề có sự tồn tại của ngôi chùa này.

Hoàng Lộ Lộ gật đầu: “Là một ngôi chùa rất nổi tiếng dạo gần đây. Vì năm trước bỗng có một video rất viral trên mạng xã hội, hoà thượng trong chùa miếu người nào người nấy đều rất đẹp. Tôi cũng xem video đó rồi, giá trị nhan sắc đều rất tốt, xuất gia đúng là đáng tiếc.”

Nói xong, Hoàng Lộ Lộ mới bất giác nhìn vào đôi mắt sạch sẽ của Nghê Miểu, ho khan hai tiếng, che giấu sự xấu hổ.

“Cô có mang vòng tay đó theo bên mình không?” Nghê Miểu hỏi.

Hoàng Lộ Lộ lắc đầu: “Vốn là có mang, nhưng hai ngày trước, dây thừng xuyên hạt đột nhiên bị đứt nên tôi đã đặt ở nhà rồi.”

Với tinh thần giúp người thì giúp tới cùng, vốn dĩ cũng không có việc gì, Nghê Miểu lại hỏi: “Có tiện để tôi tới nhìn không?”

Bởi vì Nghê Miểu cứu cô ấy, còn chỉ bằng ánh mắt đầu tiên đã nhìn ra vấn đề trên người cô ấy, nên tuy rằng trông Nghê Miểu còn trẻ nhưng Hoàng Lộ Lộ vẫn rất tin tưởng cô gái này.

Hai người lên xe buýt trở về nhà, nhà của Hoàng Lộ Lộ ở tại biệt thự Thế Kỷ ở trung tâm thành phố. Thang máy sẽ đi thẳng tới căn hộ, kết cấu hai tầng, nhìn qua đã biết là giá trị xa xỉ, nhưng Hoàng Lộ Lộ lại chỉ mặc trang phục công sở giá hai ba trăm, ngồi xe buýt giá vé mấy đồng. Nghê Miểu biết đây là hậu quả khi khí vận xói mòn, vận may sẽ trở nên rất kém, không chỉ tiền tài, cuối cùng ngay cả mạng cũng cũng có thể mất.

Quả nhiên, những suy nghĩ này của cô đều được chứng thực qua miệng Hoàng Lộ Lộ.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play