“Em không muốn thử chiều cao mới sao? Nhưng mà cũng không sao, với thành tích của em bây giờ vẫn có thể giành được giải nhất.” Trọng tài nói.
“Đây là giới hạn cuối cùng của em rồi ạ.” Ngô Cương đáp, anh không muốn kéo dài thời gian.
Tiến tới vạch xuất phát của cuộc thi chạy 400m, anh nhìn thấy Châu Gia Hào và Tiêu Kính, hai người cùng anh chơi bóng lần trước, đã đứng sẵn ở đây. Ngô Cương cười, vẫy tay chào hỏi bọn họ, sau đó cúi đầu nói thầm với Đổng Tiêu: “Xem ra đối thủ lần này rất mạnh, lát nữa phải đua cho tốt.”
“Ừm, nếu không muốn tôi kéo quần cậu xuống, thì cậu sống chết phải chạy thật nhanh về phía trước.” Đổng Tiêu nhìn chằm chằm vào chiếc quần thun thể thao của Ngô Cương, cậu buông ra câu đùa để làm dịu không khí.
“Đừng lải nhải nữa, nhất định tôi sẽ không để cậu làm điều đó.” Ngô Cương cười nói.
“Muốn tôi không làm được điều đó, cậu tự kéo quần xuống đi.” Đổng Tiêu khiêu khích Ngô Cương.
Tinh thần hai người đã thoải mái hơn, bọn họ chuẩn bị cuộc thi. Sau khi hoàn thành một vòng sân, Ngô Cương nghiêng đầu nhìn Chu Ký, anh nhoẻn miệng cười, tặng cho Chu Ký một nụ cười tươi như hoa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play