“Cô thấy màn quấy rối của tôi thế nào?” Thư Họa khoe khoang với Khương Ngữ: “Cho dù Diệp Nguyên Dục và Hạng Thần không phải nội gián của chúng ta thì Tần Thời Dư cũng sẽ không tin tưởng bọn họ, còn có thể khiến bọn họ nghi ngờ lẫn nhau, liên minh này chắc chắn không thể nào bền được.” Cô ta lúc này hệt như một con cáo nhỏ gian xảo: “Nếu như vậy chúng ta có thể dễ dàng phát triển quan hệ riêng lẻ với Diệp Nguyên Dục và Hạng Thần, khiến họ trở thành nội gián của chúng ta, tới lúc đó muốn dùng ai thì dùng.”
Khương Ngữ chân thành hỏi cô ta: “Nếu hai người bọn họ đều tin đối phương là kẻ địch rồi gài bẫy nhau luôn thì sao?” Trong giọng nói của cô còn có chút chờ mong.
Thư Họa không nghe ra ẩn ý, cô ta nghĩ một hồi rồi giật mình nói: “Cũng đúng ha, vẫn là đại lão suy nghĩ chu đáo, nếu bọn họ chỉ gài bẫy nhau thì thôi, chỉ sợ sơ ý thế nào bọn họ biết được chân tướng thì e rằng sẽ hắc hóa, nếu thế thì chúng ta cũng xong đời luôn.”
Cô ta như thể đã hình dung ra được cảnh tượng đáng sợ đó nên sợ tới run cả người: “Tuyệt đối không thể làm như vậy được! Chúng ta vẫn nên phát triển quan hệ với một người thôi.”
Khương Ngữ: …
[Ha ha ha ha, cô đúng là dùng dao phay dài bốn mươi mét hù dọa đại lão nhà cô rồi.]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play