Bởi vì Khương Ngữ và Tần Thời Dư đều nói chỗ cây đại thụ không phải là kết quả cuối cùng nên mọi người tò mò chạy tới, dù sao thì ba người của nhóm tìm kho báu cũng đã được liên kết với nhau, nhỡ đâu bên đó có manh mối quan trọng thì sao.
Sau khi họ rời đi, Khương Ngữ mân mê sợi chỉ gai mà Tần Thời Dư vừa mượn được, có lẽ mấy người kia chắc cũng sắp tới rồi, quay đầu nhìn Tần Thời Dư đang quan sát xung quanh.
Tần Thời Dư cảm nhận được ánh mắt của cô đang nhìn qua đây, giơ tay xem giờ, trong lòng biết rõ ngầm đi tới, nhìn chiếc xe đạp: “Đưa cô đi?”
Mới đầu Khương Ngữ rất ngạc nhiên, sau đó nghĩ lại, Diệp Nguyên Dục và những người khác đã rời đi được một lúc, cách duy nhất để họ có thể đuổi kịp là đi xe đạp, Tần Thời Dư luôn tỏ ra lười biếng, cũng không phải người thích chạy đi hóng chuyện, tưởng tượng tình hình lúc đó một chút, cô mím môi để ngăn mình không cười ngoác miệng ra.
Đưa xe đạp cho Tần Thời Dư, nói cho cùng thì đó cũng là trò đùa dai của tình hữu nghị, Tần Thời Dư không để ý thì cô cũng không để ý.
Nhưng sau khi ngồi lên đó, Khương Ngữ vẫn bám chặt vào ghế sau để tránh chạm vào anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play