Tần Thời Dư đang suy nghĩ thì đột nhiên điện thoại hiện lên một tin nhắn, là Khương Ngữ: [Tôi nấu ít đồ ăn, muốn ăn không?]
Tần Thời Dư phì cười, cách có một cách cửa mà cũng nhắn WeChat, xem ra cô thực sự không thích mặt đối mặt giao tiếp trực tiếp với người khác.
Tần Thời Dư nhìn chằm chằm vào tin nhắn một hồi rồi đứng lên: [Ra liền.]
Sau đó anh mở cửa thì ngửi thấy một mùi thơm nồng nặc, anh sững sờ trong chốc lát, trong ký ức rất lâu lúc trước, hình như anh cũng từng trải qua cảnh tượng tương tự như này…
Khương Ngữ thấy Tần Thời Dư đi ra, cô quay người lại bưng đồ ăn lên.
Thật ra nếu là bình thường thì cô sẽ không mời anh ăn đâu, chỉ là hôm nay dù ra sao đi nữa thì Tần Thời Dư đã giúp cô mang nhiều đồ như vậy về nhà, anh còn vì cô mà phải hứng chịu một tai họa vô lý… Trong đầu cô tự động hiện lên hình ảnh anh ngấn lệ nhìn con ngỗng to, Khương Ngữ không khỏi mím chặt môi, tuyệt đối không được cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play