Dù thế nào đi nữa, vì Khương Ngữ mở ô cho nên toàn bộ nước đều rơi xuống ô, hai người cũng không bị ướt, chỉ bị một ít nước bắn vào chân, không đáng kể.
Nhân cơ hội này Khương Ngữ đóng ô lại, hai người tự nhiên lùi lại hai bước và quay trở lại với khoảng cách xã giao.
Tuy nhiên trong lòng Khương Ngữ vẫn cảm thấy nghi ngờ như cũ, trong sách viết rất rõ ràng Tần Thời Dư không thích tiếp xúc thân thể với người khác, mà Thư Họa em họ của anh cũng tự mình chứng thực, vậy tại sao vừa rồi anh lại… Bảo vệ cô?
Dường như Tần Thời Dư cảm nhận được ánh mắt của cô, nghiêng đầu nhìn qua, nghi ngờ hỏi: “Sao vậy?”
Vẻ mặt của anh không có gì khác thường, chỉ là do mới vận động mạnh nên hơi thở hơi dồn dập.
“Không có gì.” Khương Ngữ lắc đầu, thoáng nhìn thấy lồng ngực của anh phập phồng bỗng nhiên có một suy nghĩ lóe lên, chắc bởi vì anh vừa mới chạy quá hưng phấn cho nên adrenalin tăng vọt, nên mới không kịp phản ứng lại ngay, xem cô như đạo cụ cần nghĩ cách cứu viện!
Khi một người tập trung làm một việc gì đó sẽ tạm thời quên đi những cảm giác tiếp xúc khác, một lòng chỉ nghĩ đến một việc, cho nên anh hoàn toàn quên mất cô là một con người thực sự…
Xem ra chính là nguyên nhân này, sau khi suy nghĩ lý do kỹ càng, cuối cùng trong lòng Khương Ngữ cũng yên tâm. Dù sao anh đột nhiên muốn bảo vệ cô là không có khả năng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT