Buổi sáng tháng mười ở thành phố B đã hơi se lạnh, nhưng Khương Ngữ lại đổ mồ hôi khắp người, lúc Tần Thời Dư ở nhà, một ngày của cô vẫn thường bắt đầu bằng bài tập buổi sáng, và hôm nay còn có xu hướng tập với độ khó cao hơn.
Trên thực tế, sau một năm kiên trì “tập luyện” không ngừng nghỉ, thể lực của Khương Ngữ đã cải thiện đáng kể, nhưng vẫn không sánh được với thể lực không có giới hạn của ai đó, dù sao cho đến nay, Khương Ngữ vẫn chưa chạm tới được.
Ví dụ như, rõ ràng là anh đã làm việc không ngừng nghỉ tận mấy ngày liền ở trường quay để gấp rút comeback, nhưng chỉ cần ngủ vài tiếng đồng hồ là đã có thể tràn đầy năng lượng như thế.
Chỉ riêng lần này cô đã đuối lý trước và đồng ý với anh rằng “em làm cái gì cũng được”.
Để khiến anh rủ lòng thương xót, Khương Ngữ đã hôn lên cằm anh một nụ hôn hiếm hoi, nhẹ nhàng nói: “Hôm nay em phải đi học.” Sau khi nghĩ ngợi, cô tinh ranh nói một câu: “Ông xã~”
Gọi vậy xong cô thấy có chút xấu hổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play