Vào lúc Khương Ngữ cảm thấy mình sắp bị anh nuốt luôn vào bụng thì người trước mặt lại đột nhiên rời đi. Khương Ngữ giống như người đang ngâm mình dưới nước rốt cuộc cũng được trồi lên mặt nước, dồn dập thở dốc.
Tần Thời Dư cũng dựa vào ghế để điều hòa hơi thở, một tay còn xoa xoa đầu cô cười nói: “Sao nào? Có thỏa mãn chờ mong của em không?”
Khương Ngữ xấu hổ đưa tay ra đánh anh, Tần Thời Dư bị cô hù, co rụt người lại, kinh ngạc nói: “Này? Em không vừa lòng cũng không thể đánh anh được, em có thể từ từ nói mà.”
Khương Ngữ: …
Dây an toàn hạn chế phạm vi hành động của cô nên cô mở dây an toàn ra, cứ thế nhào tới. Tần Thời Dư cười lớn ôm lấy eo cô, rồi ôm cả người cô vào trong lòng, vươn tay đè lại sau gáy cô rồi hôn lên, lần này là một nụ hôn dịu dàng như nước, còn mang ý trấn an. Khương Ngữ luôn không có khả năng chống cự nụ hôn thế này, cô dần chìm đắm trong đó…
Không biết qua bao lâu, Tần Thời Dư vuốt ve sống lưng cô, hôn lên trán cô: “Về nhà trước nhé?” Anh nhỏ giọng cười: “Anh sắp không chịu được rồi, mau mau đến giày vò anh đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play