Cuối tuần đến nhanh chóng, sau khi ngủ đến lúc mặt trời lên cao, Khương Ngữ mở mắt thì nhận được điện thoại của Triệu Xu Nùng: “Cậu dậy rồi hả? Nếu dậy rồi thì chuẩn bị xuất phát!”
Khương Ngữ nhìn đồng hồ, sau đó rời giường rửa mặt đơn giản, cô chọn một cái váy xinh đẹp để thay rồi đi ra cửa tiểu khu. Chỉ trong chốc lát, Triệu Xu Nùng đã đến. Sau khi lên xe, Khương Ngữ vẫn không nhịn được mà bật cười: “Đến mức như thế này sao, chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà còn muốn tạo mẫu nữa à?”
Triệu Xu Nùng liếc cô một cái: “Cậu cũng không nhìn xem Tần Thời Dư chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn gì đâu, nếu như quá tùy tiện thì tớ sẽ cảm thấy không xứng.”
Khương Ngữ buồn cười: “Thế nào, chẳng lẽ nhìn thấy cậu ăn mặc đẹp, thức ăn sẽ ngon hơn à?”
Triệu Xu Nùng cười nói: “Cậu chưa từng nghe câu đẹp đến nỗi nhìn ngắm cũng đủ no rồi không cần ăn cơm sao?”
Khương Ngữ không để ý đến vẻ mặt đầy ẩn ý của cô ấy, nghe thấy vậy thì bật cười: “Đẹp đến nỗi nhìn ngắm cũng đủ no, không cần ăn cơm là dùng như vậy sao? Rốt cuộc là cậu ăn thức ăn hay là thức ăn ăn cậu vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT