Đêm đó có rất nhiều người không ngủ được, mười một giờ đêm, Hồ Dao nhận được tin nhắn của Tôn Linh Thiến: [Khương Ngữ đang làm gì vậy?]
Hồ Dao nhìn tin nhắn, sau đó nhìn Khương Ngữ đeo bịt mắt ngủ ngon lành bên cạnh, nhất thời không thể phân biệt được ai mới là người bị nhắm vào, đây thực sự là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy một người bị nhắm vào còn yên ổn hơn người nhắm vào.
Cô ấy lặng lẽ chụp ảnh giường bên cạnh, gửi tin nhắn: [Ngủ rất ngon lành.]
Dường như Tôn Linh Thiến rất ngạc nhiên: [Cô ấy ngủ rồi à? Không thấy cô ấy gọi hay nhắn tin gì hả?]
Hồ Dao chỉ có thể tiếp tục gửi tin nhắn: [Không, trước đó thì nói chuyện với bạn bè, nhưng không nói nhiều.] Việc thu xếp cho du thuyền đi biển cũng khá rắc rối, không phải chỉ nói vài câu là xong, cô cũng không có thư ký và trợ lý giống mấy người Tôn Linh Thiến, không thể trực tiếp sắp xếp cho người khác làm.
Thành thật mà nói, nếu không phải sự thật bày ra trước mắt, thậm chí Hồ Dao còn cảm thấy Khương Ngữ và Tần Thời Dư giống những người xuất thân từ gia đình giàu có hơn cả Tôn Linh Thiến và Tần Lạc Xuyên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play