Khương Ngữ chấp nhận ý kiến của Tần Thời Dư, với lại cô cũng đang muốn mua thêm vài món đồ.
Lúc cô và Tần Thời Dư ở Vô Nhai Uyển, khi đó cô không chỉ nghèo mà còn có thể rời khỏi bất cứ lúc nào, cho nên đừng nói là mua đồ, miễn là đồ có thể bán cô đều bán hết, sau này cô nghĩ tới việc muốn thuê nhà, nhưng tiếc là cũng không thành công. Mà cho dù cô ở lại chỗ Triệu Xu Nùng hay Tần Thời Dư đều chỉ là ở tạm, cho nên cái gì cũng chấp nhận được.
Nhưng hiện tại cô muốn phải lại chỗ Tần Thời Dư một hai năm, xem như tạm thời ổn định ở đấy, vậy đương nhiên phải sống sao cho thoải mái.
Tầng này có một siêu thị gia dụng lớn, hai người quyết định đến đó đi dạo trước, sau khi Khương Ngữ bước vào thì nhanh chóng bị các món đồ dùng nhỏ bên trong hấp dẫn, cô đi đằng trước ngắm nghía, Tần Thời Dư đẩy một chiếc xe đẩy nhỏ đi theo bên cạnh cô cùng nghiên cứu: Nam châm dán tủ lạnh hình túi khoai tây chiên, khoai tây chiên bên trong được dán chắc lại. Đèn ngủ từ trường hình hành tinh lơ lửng có thể thay đổi màu sắc. Móc treo dán tường Macaron, hộp đựng bông tẩy trang tự động lấy bông các thứ, nói chung là các món đồ đều rất mới lạ và dễ thương.
Nam châm dán tủ lạnh hình túi khoai tây chiên thì hai người có thể cùng dùng, không đúng, chắc là Tần Thời Dư không cần, anh cũng không ăn đồ ăn vặt, có điều sau khi Khương Ngữ cầm một cái đèn ngủ lơ lửng, Tần Thời Dư cũng lấy một cái, móc treo dán tường cũng vậy, đến khi Khương Ngữ để ý một tấm thảm lót giường bằng nhung đáng yêu, Tần Thời Dư cũng đưa tay cầm lấy.
Khương Ngữ không nói gì nhìn anh: "Anh có chắc không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play