Hứa Lạc Hoa nhìn thấy Tần Thời Dư, buột miệng nói: “Cậu lại dở chứng gì nữa? Hóa ra hôm nay cậu lề mà lề mề chọn quần áo à?”
Tâm trạng Tần Thời Dư tốt, chẳng mấy khi lại trả lời lại anh ấy: “Xin lỗi, lần sau tôi sẽ cố hết sức.”
“Tôi không nghĩ nên cố hết sức đâu, cứ như cũ đi.” Hứa Lạc Hoa cà khịa, nhưng vẫn thấy khó hiểu: “Chẳng phải cậu không thích mặc quần áo bó sát nhất à?”
Tần Thời Dư cúi đầu chỉnh lại cổ tay áo: “Giờ tôi bắt đầu thích mặc không được sao?” Anh hỏi Hứa Lạc Hoa tiếp: “Thế này có bảnh không?”
“...” Hứa Lạc Hoa trợn tròn mắt: “Bảnh, cậu là bảnh nhất.” Dù biết trong khoảng thời gian này thỉnh thoảng anh sẽ lên cơn, nhưng cơn điên mỗi lần đều lạ lẫm và mới mẻ.
“Mau đi thôi, cái gã Abu đó khá là hung dữ đấy, người ngoài nhìn vào còn tưởng chúng ta là xã hội đen.” Hứa Lạc Hoa dẫn Tần Thời Dư đến phòng họp. Tuần này anh ấy chưa sắp xếp công việc nào trong giới giải trí cho Tần Thời Dư, vì Tần Thời Dư cần tập trung giải quyết một số việc trong công ty của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play