Về phía gần chỗ thang máy, người ngồi đó là mẹ của nguyên chủ Lục Minh Phỉ.
Đào Tửu vừa ra khỏi thang máy, mẹ Lục liếc mắt một cái là nhìn thấy cô, vội vàng vẫy tay nói: "Phỉ Phỉ mau tới đây, Nhã Hân đợi con một lúc lâu rồi.”
Nhìn người phụ nữ khí chất thanh nhã kia, Đào Tửu mỉm cười đi qua, ngọt ngào gọi một tiếng "Mẹ", bộ dáng ngoan hiền.
Mẹ Lục nhìn cô hai lần, trong lòng có chút buồn bực, không biết vì sao, bà luôn cảm thấy hôm nay Phỉ Phỉ có hơi kỳ lạ?
Có lẽ là do cô buộc tóc, mặc quần áo tao nhã thanh lịch, còn ngoan ngoãn nhu thuận gọi bà là "mẹ"?
Mẹ Lục vừa nghĩ tới liền hỏi ngay: "Hôm nay con nghĩ như thế nào mặc cái váy này, trước kia không phải chê nó quá đơn giản sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play