Mười giờ sáng tại tập đoàn Mặc thị, cuộc họp cổ đông được bí mật tổ chức với sự chủ trì của Lạc Hướng Quang. Mặc dù từ sau khi Mặc Kính Đình gặp tai nạn gần đây, cổ phiếu công ty liên tục sụt giảm ảnh hưởng không nhỏ đến công ty, nhưng mọi người lại rất tò mò không hiểu mục đích của cuộc họp bí mật này là gì.

Cả phòng đang bàn tán xôn xao không biết tình hình hiện tại của Mặc Kính Đình ra sao? Có khi nào Mặc Kính Đình có vấn đề rồi không? Chẳng lẽ chủ tịch của họ không qua khỏi rồi? Giữa lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, Lạc Hướng Quang đẩy cửa bước vào với vẻ mặt có chút nghênh ngang bước đến vị trí dành cho chủ tịch ngồi xuống. Gương mặt dương dương tự đắc của ông ta nhìn về phía mọi người đang dùng ánh mắt ngạc nhiên về mình nói.

“Mọi người đến đông đủ rồi chứ? Vậy chúng ta bắt đầu cuộc họp.”

“Lạc tổng, sao ông lại thay chủ tịch họp cổ đông vậy? Tình hình của chủ tịch thế nào rồi.”

“Các vị, chắc ai trong số các vị đều thắc mắc về vấn đề sức khỏe của chủ tịch chúng ta. Tôi cũng rất lấy làm buồn lòng khi nói với mọi người chuyện này. Chủ tịch của chúng ta giờ đây sinh mệnh như ngàn cân treo sợi tóc, e là sẽ khó qua khỏi.”

Tất cả mọi người lại một trận bàn tán với vẻ mặt đầy lo âu. Ai nấy đều biết với sự điều hành của Mặc Kính Đình, công ty ngày càng phát triển và thịnh vượng hơn. Nay nếu như Mặc Kính Đình không may không qua khỏi như lời Lạc Hướng Quang nói thì ai sẽ thay thế vào vị trí đó để tiếp tục lèo lái con thuyền Mặc thị này đây?

“Các vị, chắc hẳn các vị cũng đang có một nỗi lo giống tôi. Đó là ai sẽ đủ tài và kinh nghiệm để có thể thay thế chủ tịch của chúng ta lèo lái con thuyền Mặc thị này. Hiện tại Mặc phu nhân cũng đang rất đau lòng vì Mặc Kính Đình, cho nên không có tâm trạng để lo việc công ty nữa. Tôi xin mạn phép đề xuất bản thân tôi sẽ thay chủ tịch quản lý Mặc thị trong thời gian khó khăn này, không biết mọi người có ủng hộ không?”

“Chuyện này…”

Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao về ý kiến của Lạc Hướng Quang. Ai nấy đều biết ông ta có mối quan hệ tốt với Mặc gia, nhưng không có nghĩa là ông ta đủ khả năng để đứng đầu Mặc thị.

“Lạc tổng, tôi nghĩ nếu cần tìm một người thay thế thì chúng ta nên lấy biểu quyết của mọi người. Chứ không phải mở một cuộc họp bí mật thế này.”

“Đúng thế, Mặc thị là do Mặc Vũ Phong sáng lập ra. Tuy ông ấy không còn nữa, Mặc Kính Đình hiện tại cũng không biết sức khỏe còn được bao lâu. Nhưng chúng ta vẫn còn Mặc phu nhân, chúng ta nên tôn trọng những người đã có công sáng lập và dẫn dắt Mặc thị để nó phát triển như ngày hôm nay chứ! Sao có thể quyết định một việc quan trọng mà không có sự có mặt của họ được.”

“Các vị, Mặc phu nhân hiện tại tinh thần vô cùng sa sút nên đã ủy quyền cho tôi chủ trì cuộc họp này. Lời nói của Lạc Hướng Quang tôi cũng là lời nói của bà ấy. Các vị hãy suy xét xem, ngoài Mặc Kính Đình ra, ai có cổ phần nhiều nhất ở đây? Chẳng phải là Lạc Hướng Quang tôi sao? Mặc thị cũng có công sáng lập của tôi, ai thích hợp ngồi vào vị trí này ngoài tôi đây? Ai không đồng ý tôi ngồi vào vị trí chủ tịch thì cứ mạnh dạn giơ tay và cho tôi biết lý do thuyết phục.”

Với sức ép của Lạc Hướng Quang, những cổ đông có mặt tại đây đều cảm thấy khó xử. Lạc Hướng Quang đưa ánh mắt dò xét nhìn từng người một trong căn phòng, trong đầu ông ta đã nghĩ đến, nếu như bọn họ không đồng ý thì đừng hòng ai có thể bước ra khỏi nơi đây. Chợt có một giọng nói phát ra từ màn hình chiếu khiến mọi người hết sức kinh ngạc.

“Tôi không đồng ý.”

Mọi người ngước mắt nhìn lên màn hình chiếu, một người thanh niên dáng người trẻ trung đang ngồi quay lưng lại với họ. Mặc Kính Đình ngồi quay lưng trong màn hình, trên tay đang cầm tập hồ sơ lật xem từng trang một cất giọng nói bằng tiếng Pháp.

“Tôi cũng là một cổ đông lớn của Mặc thị, vậy mà Lạc tổng bí mật mở cuộc họp cổ đông lại không báo với tôi một tiếng, có phải là xem thường tôi quá không?”

“Cậu… Cậu là ai? Sao không quay mặt lại?”

“Tôi là Eric, người nắm hai mươi phần trăm cổ phần Mặc thị đứng sau Mặc Kính Đình. Lạc tổng, nếu như nói về vấn đề xét cổ phần để nắm quyền điều hành công ty, ông nghĩ ông xứng hơn tôi sao?”

Lạc Hướng Quang vô cùng kinh ngạc khi từ đâu trên trời rơi xuống một tên nhãi ranh này phá hủy mọi kế hoạch của mình. Ông ta vô cùng tức giận nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh nói.

“Đồng ý là cậu có cổ phần nhiều hơn tôi ở Mặc thị, nhưng cậu là ai, người như thế nào ở đây đều không ai biết. Cậu có tài cán gì? Sao chúng tôi có thể yên tâm để cậu điều hành Mặc thị chứ!”

“Vậy tôi cũng có câu hỏi dành cho các vị cổ đông ở đây, các vị có tin tưởng và giao cho Lạc tổng đây điều hành Mặc thị không? Một người bòn rút tiền của công ty để bỏ túi riêng thì có đáng được tin tưởng để ngồi vào vị trí này không?”

Mặc Kính Đình đưa những bằng chứng mình thu thập được hiển thị lên màn hình. Tất cả các cổ đông ở đây đều hết sức ngạc nhiên, không ai có thể ngờ được ông ta đã bòn rút số tiền lớn như thế. Lạc Hướng Quang sau khi nhìn thấy những bằng chứng này thì vô cùng kinh ngạc. Làm sao hắn ta có thể biết được những việc này? Rốt cuộc hắn ta là ai?

“Cậu đừng vu khống tôi. Mọi người đừng bao giờ tin hắn ta, hắn ta đang cố tình chia rẽ nội bộ của chúng ta. Đây chỉ là những bằng chứng giả mà thôi.”

“Giả hay không thì mọi người ở đây có thể kiểm chứng. Eric tôi xưa nay chưa từng nói oan cho người khác khi chưa nắm rõ chứng cứ. Tôi đã liên hệ với bên cảnh sát, có phải là bằng chứng giả hay không chúng ta sẽ biết nhanh thôi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play