Lục Phong Châu dùng một tay nâng cằm cô lên khỏi mặt nước, tay còn lại dùng sức ôm cô bơi vào bờ bên cạnh, cũng may diện tích của bể bơi không quá lớn, Tiểu Đào và Lưu Môn Đình cùng hợp sức kéo Đường Uyển Tâm lên.
Sau đó Lục Phong Châu cũng lên theo, sau khi đi lên không nói hai lời liền cho cậu nam sinh đẩy Đường Uyển Tâm kia một quyền, “Đi đường không có mắt à.”
Cậu nam sinh ăn một đấm, máu mũi chảy ra, vẻ mặt khủng hoảng nhanh chóng đổi thành bộ dạng hùng hùng hổ hổ, “Mẹ nó, mày dám đánh tao, cái đồ tạp chủng.”
Lục Phong Châu lớn đến từng này, còn chưa từng nghe thấy ai dám mắng mình. Ánh mắt của cậu lạnh đến mức có thể đông chết người. Cậu nam sinh không cảm nhận được nguy hiểm, cái miệng vẫn không biết điều mà phun ra mấy lời không sạch sẽ, đám người tụ tập hóng hớt càng ngày càng nhiều, Đường Uyển Tâm đoạt lấy khăn lông trong tay Tiểu Đào, ném thẳng về phía cậu nam sinh đó.
“Giáo viên của cậu không dạy cậu cách nói tiếng người sao?”
“Bao lớn rồi, mà còn đứng đây nhảy nhót!”
“Vừa rồi là cậu đẩy tôi ngã xuống, chẳng lẽ không nên xin lỗi sao!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT