Đường Uyển Tâm xuống xe, tự đi bộ về phía trước.
Lục Phong Châu đã nhận ra mình đùa hơi quá trớn, vội vàng thanh toán tiền xe, đuổi theo cô, “Tiểu tổ tông của tôi ơi, tha thứ cho anh đi mà, anh không phải là vì ——”
Đường Uyển Tâm dừng bước chân, quay đầu lại nhìn cậu, “Ai là tiều tổ tông của cậu?” 
Lục Phong Châu cong môi mỉm cười, “Em —— á.”
Cậu phát hiện mặc dù cô gái nhỏ trước mặt đang nóng giận, nhưng dáng vẻ vẫn rất mê người. Đôi môi nhẹ mấp máp, đáy mắt có ánh sáng lập lòe, lông mi hơi rung động, có loại cảm giác tê tê dại dại, như chiếc lông vũ nhẹ nhàng lướt qua đáy lòng.
Cô gái của cậu thật xinh đẹp.
Của cậu?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play