Sau phiên chợ sớm, trấn Bình An vắng người dần, nhưng trấn Hà Khẩu vẫn đông đúc như trẩy hội. Triệu Đại Sơn và Triệu Tam Ngưu ngó trái ngó phải, nhìn mãi không hết, lần đầu tiên đến trấn Hà Khẩu, bọn họ cảm thấy tất cả mọi thứ đều rất mới mẻ.
Trình Loan Loan và các con trai đi trên đường, cô có thói quen nhìn thoáng vào tiệm gạo. Lương thực ở trấn Hà Khẩu không rẻ, giá ngô cao hơn 10 văn tiền, gạo trắng và bột trắng hoàn toàn không được bày bán. Có lẽ biết rằng bá tánh bình thường không tài nào mua nổi.
Khi cô quay lại, nhìn thấy có một người đàn bà đang quỳ trên mặt đất trước cửa tiệm gạo. Cạnh bên là một cô bé xanh xao vàng vọt, trông có vẻ mới bốn năm tuổi. Người đàn bà không ngừng khóc lóc:
- Trong nhà không còn gì để ăn cả, nếu cứ tiếp tục như vậy thì cả đám trẻ trong nhà sẽ đói chết mất. Đành phải gán nha đầu này cho người ta, chỉ cần 300 văn tiền là có thể đưa nó đi rồi. Cầu xin mọi người thương xót…
Đứa bé bốn năm tuổi kia khóc rất thảm thương, đôi mắt to tròn nhìn những người xúm lại xung quanh mà trong mắt nó tràn ngập hoảng loạn. Tâm trạng của Trình Loan Loan trở nên vô cùng rối rắm, nếu cô rơi vào hoàn cảnh này, cô thà mình bị đói chết chứ cũng không thế nào bán đi đứa trẻ chính mình mang thai chín tháng mười ngày đẻ ra. 300 văn tiền mua được một người, không đắt chút nào. Thế nhưng ở trên đời này, không chỉ có một cô bé trước mặt bị bắt bán thân đổi lấy lương thực…
Tình hình thiên tai tiếp tục diễn ra, càng ngày càng có nhiều người bán trẻ con. Vả lại đa phần trẻ con bị bán đi là bé gái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT