Thôn Đại Hà có tổng cộng ba cái giếng nước, chỉ còn lại mỗi cái giếng nước này có thể duy trì cuộc sống cho người dân toàn thôn mà thôi. Bây giờ cái giếng cuối cùng cũng khô cạn rồi, bên ngoài căn nhà lập tức vang lên một tràng tiếng gào khóc.
Ngoài đồng không thu hoạch được, còn có có thể gặm vỏ cây hoặc cỏ dại gắng gượng qua ngày. Thế nhưng không có nước thì đúng là kêu trời không thấu kêu đất không hay. Lý trưởng nghe tiếng khóc bên ngoài thì thở dài thườn thượt:
- Mẹ Đại Sơn này, bây giờ tất cả niềm hy vọng trong thôn đều ở trên người ngươi. Thúc mong sao mỗi một chữ mà ngươi nói ra sẽ là sự thật.
- Lý trưởng thúc thúc, ta chưa bao giờ nói đùa mấy chuyện này mà. - Vẻ mặt Trình Loan Loan trở nên nghiêm túc, nói: - Nhưng, ta cũng có một yêu cầu hơi quá đáng.
Lý trưởng ngồi thẳng người lại. Nếu như mẹ Đại Sơn không vòi vĩnh bất kỳ thứ gì mới khiến ông ấy khó tin, sợ tất cả chuyện này là giả cả, cho ông ấy hy vọng rồi lại làm ông ấy thất vọng. ông ấy không tài nào chấp nhận được nỗi đau khổ đó. Nhưng mẹ Đại Sơn có yêu cầu, vậy chứng tỏ trên núi có nước chắc chắn là sự thật rồi.
- Năm ngoái ta tách ra khỏi nhà họ Triệu, được chia cho 13 mẫu ruộng, trong đó chỉ có 5 mẫu ruộng tốt, 8 mẫu còn lại toàn là ruộng kém không thể trồng lương thực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT