Ánh trăng sáng tỏ, Trình Loan Loan mơ một giấc mơ. Cô mơ thấy người mà cô yêu thầm kiếp trước, người nọ vóc người cao ráo, ánh mắt dịu dàng, còn quỳ một chân ở trước mắt cô, đang cầu hôn cô. Trong mơ cô như chú nai chạy loạn, không khống chế được nhịp tim của mình. Cô còn chưa kịp nhận nhẫn, không biết bị đứa trẻ nghịch ngợm nào đạp một cái tỉnh luôn. 
Nằm mơ một giấc, sau khi thức dậy cảm thấy buồn bã và trống rỗng làm sao. Ở thời đại này, cô không còn tư cách yêu đương nữa. Người chưa từng nắm tay người khác giới như cô lại phải xử lý chuyện cưới hỏi cho mấy đứa con trai. Trình Loan Loan thất thểu bò từ trên giường dậy. 
Bên ngoài mặt trời mới hé, Triệu Đại Sơn đã đi xách nước về đặt trong sân rồi. Trước kia sẽ không đi gánh nước vào buổi sáng đâu, vì người trong nhà không có thói quen súc miệng và rửa mặt vào buổi sáng. Mấy ngày vừa qua, Trình Loan Loan quyết tâm đưa ra quy định, mỗi sáng cần phải súc miệng và rửa mặt, không làm thì không được ngồi vào bàn ăn.
Ngô Tuệ Nương nấu nước, ngồi trong sân giặt quần áo rồi mang quần áo đi phơi nắng. Trình Loan Loan lấy chìa khóa mở tủ chứa lương thực ra, mỗi ngày ăn từ ba đến năm cân lương thực, sau đó mua lại hai đến cân ba cân, thoạt nhìn vẫn còn rất nhiều. 
Cô lấy hơn hai cân hạt ngô cho vào nồi nấu cháo, lại lấy ít củ sen ra, khuấy bột mì làm bánh rán củ sen. Thường thì người ta sẽ cho cả thịt bên trong, tiếc rằng trong nhà không có thịt nên cô làm bộ tới ổ gà lấy ra hai quả trứng gà. Chiên trứng chín rồi kẹp vào củ sen, cuối cùng chiên với mỡ cho chìn vàng. Cô không biết làm, toàn là nói miệng để Ngô Tuệ Nương thực hành.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play