Ở thời cổ đại, nuôi một người ăn học tốn ít nhất 20 lượng bạc mỗi năm. Quà tặng nhập học đắt đỏ, giấy và bút mực lại càng đắt đỏ hơn nữa. Một cái nghiên mực xoàng xĩnh đã ba bốn lượng bạc, bút lông rẻ nhất cũng gần 100 văn tiền. Trình Loan Loan và Triệu Tam Ngưu lượng một vòng ở Đức Hòa Đường mà liên tục phải líu lưỡi.
Trước đó Trình Loan Loan cảm thấy mình lén dành dụm được 120 lượng bạc đã là cả một gia tài rồi, bây giờ nhìn thấy mấy món văn phòng phẩm, cô mới nhận ra 120 lượng bạc chẳng là gì cả, chờ sau khi Tứ Đản bắt đầu đi học thì khoản tiền hiện có hoàn toàn không đủ chi tiêu trong vòng vài năm.
Triệu Tam Ngưu không ngừng hít hà, đồ ở chỗ này đắt tiền muốn xỉu. Món đồ đen ngòm hình vuông vậy thôi mà đòi tận 4 lượng bạc, 4 lượng bạc có thể mua được lương thực cho cả nhà họ ăn trong mấy năm…
Hắn hơi không dám tiếp tục đi dạo, thật muốn thoát ra khỏi nơi mà hắn không tài nào với tới này.
Trình Loan Loan bảo Triệu Tam Ngưu đợi ở một chỗ. Cô không xem giấy và bút mực nữa, mà đi xem sách đặt trên kệ. Nếu đã có ý định cho Tứ Đản đi học thì nên mua sách vỡ lòng cho Tứ Đản học từ từ trước.
Sách trên kệ toàn là sách viết tay, cho dù có là sách sao chép lại thì giá cũng không hề rẻ. Người chép khác nhau, đương nhiên giá cả không giống nhau. Chẳng hạn Tam Tự Kinh, rẻ nhất là 50 văn tiền, đắt nhất là 200 văn tiền, cô cầm hai quyển sách lên so sánh với nhau. Bản sách rẻ hơn có nét chữ tương đối ngay ngắn, nét ngang nét sổ đều hàng thẳng lối nhưng không có linh hồn của chữ bút lông. Trong khi quyển sách rẻ hơn được viết bằng nét chữ bút lông cực kỳ xinh đẹp, vừa nhìn là biết từng khổ luyện, cứng cáp có lực, nét đậm mực rõ mà dường như đầu bút lông có thể xuyên qua cả mặt sau của giấy vậy. Chữ viết phải cỡ này mới đủ khích lệ người đọc sách hãy học hành đi chứ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT