Tôn thị giật bắn người, lập tức đứng thẳng lưng lên. Tằng hắng rồi nói:
- Ta tới giao quả đèn lồng. Ha ha, Đại tẩu còn chưa ăn cơm hả?
Trình Loan Loan đi ra kéo cổng sân ra, cô nhìn cái rổ trong tay Tôn thị, không phải là quả đèn lồng, mà là hạt hoa đá đã được lột ra. Cô hơi cau mày, Lão Tam không đáng tin vậy ư. Mới đó mà đã tiết lộ chuyện này ra ngoài rồi sao?
Tôn thị lại xách một cái rổ khác trên mặt đất lên, bên trong đầy ắp vỏ hạt hoa đá.  
- Đại tẩu, chỗ này bị Đông Hoa làm hư cả rồi. - Tôn thị thở dài, nói: - Nó rảnh quá không có gì làm, nên lột hết chỗ quả lồng đèn ở dưới mái hiên. Mớ hạt này bị nó rải khắp nơi, ta cũng không biết là Đại tẩu cần hạt hay cần vỏ nữa nên tách chúng ra rồi mang đến đây hết. 
Trình Loan Loan nghe ra được vài phần ẩn ý. Xem ra không phải là Triệu Hữu Tài không đáng tin, bằng không Tôn thị cũng không cần đến đây làm điều thừa thãi như ướm hỏi này. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play