Trình Loan Loan đứng ở cổng sân. Cô nhìn Trương thị trước mặt, giống như cố chủ - đều là quả phụ trong thôn. Nhưng tiếng tăm của cố chủ trong thôn rất kém, mà Trương quả phụ này thì khác. Ả nói chuyện mềm mỏng nhẹ nhàng, hòa đồng với tất cả mọi người, người trong thôn mà nhắc tới Trương quả phủ, đều sẽ nhịn không được khen ngợi vài câu.
- Triệu đại tẩu ơi, tẩu cũng biết hoàn cảnh nhà ta rồi đó. Ba đứa con gái, một đứa con trai, đứa nào cũng đang há mồm chờ ăn, nhà ta không có đàn ông nên chỉ có thể dựa vào sức của một mình ta nuôi nấng trưởng thành. Ta trẻ hơn tẩu mấy tuổi, nhưng nhìn ta lại có vẻ lớn tuổi hơn tẩu. Cuộc sống thật sự rất khốn khó! - Trương thị thở dài, nói: - Đại tẩu, tẩu bán đồ ăn có thể dẫn ta theo cùng được không? Để ta phụ tẩu là được, mỗi ngày trả dăm ba văn tiền cũng được…
Sắc mặt Trình Loan Loan hờ hững, nói:
- Một ngày dăm ba văn tiền, còn không bằng hái nhiều quả lồng đèn một chút. Hai cân quả lồng đèn đã là 4 văn tiền rồi, tới chỗ ta phụ là có ý đồ gì?
Sắc mặt Trương thị cứng đờ, đáp:
- Thì… thì ta chỉ muốn học cái nghề thôi mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT