Năm nay Trình Chiêu cũng 18 tuổi, lớn hơn Triệu Đại Sơn 2 tháng tuổi, tuy cả hai người cùng một độ tuổi, nhưng hoàn toàn không phải là những người ở cùng tầng mây. Trình Chiêu là người có học, sang năm có thể thi Viện. Nghe nói rất có khả năng sẽ trở thành Tú Tài, cho dù cả đời dậm chân ở ngưỡng Tú Tài, cũng đủ thoát khỏi cái vòng thôn Trình gia, mà bước ra thế giới rộng lớn hơn. Trong khi Triệu Đại Sơn đã có thê tử, làm cha tới nơi. Cả đời của hắn có lẽ mãi chôn vùi ở thôn Đại Hà, bán mặt cho đất bán lưng cho trời hết nửa quãng đời còn lại. Đứng trước Trình Chiêu, Triệu Đại Sơn bỗng có cảm giác tự ti đến lạ. Hắn rất cẩn thận đưa thạch lạnh đến tay Trình Chiêu.
Trình Chiêu bưng chén, ngập ngừng muốn nói gì đó, mà Trình Loan Loan chán chẳng buồn quan tâm đến hắn ta, bắt đầu đón tiếp thực khách phía sau. Lúc toàn bộ thạch lạnh đã được bán hết, Trình Chiêu vẫn chưa chịu đi, hắn ta đứng bên cạnh quầy hàng, nói:
- Nhị cô, cha con đúng là hơi quá đáng thật, không nên đánh Nhị cô, con thay cha con xin lỗi Nhị cô. Nhưng Nhị cô họ Trình mà, nói gì thì nói vẫn là người nhà Trình gia chúng con. Nhị cô không nên lạnh nhạt đến tận bây giờ.
Nghe hắn ta nói xong, Trình Loan Loan cảm thấy tức cười. Cô đặt cái chén lên bàn thật mạnh, gằn từng chữ một:
- Lạnh nhạt đến tận bây giờ là sao? Không lạnh nhạt tức là thạch lạnh nhà ta tùy ý ngươi ăn, kiếm được bao tiền cung phụng cho ngươi đi học hết à?
Trình Chiêu lắp bắp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT