Hành lang rất tối, không có nguồn sáng nào khác ngoại trừ một chút ánh trăng chiếu vào từ cửa sổ cuối hành lang.
Tạ Kim Tịch lưỡng lự một chút có nên quay lại lấy đèn pin hay không, nhưng anh nghĩ rằng mục tiêu chùm tia của đèn pin quá rõ ràng và còn sự trợ giúp của Mục Tháp nên anh đã từ bỏ việc quay lại để lấy đèn pin.
Bước ra khỏi phòng và đóng cửa lại, Tạ Kim Tịch đi về phía cầu thang, anh đi ngang qua phòng ngủ chính nơi cha Tạ mẹ Tạ ở, anh nghe Mục Tháp nói: “Không có mùi người sống, không có tiếng thở, bên trong cũng không có nhiệt độ cao hơn môi trường. Không có dấu hiệu sinh học, bên trong cũng không có người sống."
Không có người sống?
“Không có người sống, nhưng có thể có xác chết hoặc oán hồn.” Tạ Kim Tịch nói: “Khi trở về chúng ta sẽ kiểm tra lại nơi này.”
Tạ Kim Tịch cố gắng thở nhẹ và bước đi chậm nhất có thể, tưởng tượng mình như một con mèo im lặng hòa vào bóng tối, từ từ tiến đến mục tiêu.
Anh đi xuống lầu, tựa lưng vào bức tường lối vào cầu thang, khi xuống đến tầng một, ngọn lửa càng rõ hơn, ngọn lửa nhảy múa khiến ánh sáng ở tầng một nhấp nháy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT