“Sao vậy?” Cảm giác được cơ thể người bên cạnh đột nhiên cứng đờ, Tạ Thù còn tưởng là Tô Cẩm Chi có chỗ nào khó chịu, lập tức quay đầu nhìn cậu, ghé bên tai cậu nhẹ giọng hỏi, “Cơ thể không thoải mái hả?”
“Không có gì…” Tô Cẩm Chi rũ mi tránh ánh mắt Tạ Thù, sau đó ngẩng đầu nhìn Mộ An và Liễu Duy vẫn đang đọc diễn văn trên sân khấu, giấu đầu hở đuôi tìm đại chủ đề khác, “Chỉ là trông bọn họ rất hạnh phúc.”
Tạ Thù nghe ra được Tô Cẩm Chi đang qua loa với mình, nhưng hắn cho rằng thanh niên đang hâm mộ Mộ An và Liễu Duy, liền nắm chặt tay cậu, nhỏ giọng dỗ dành cậu: “Nếu em thích, chúng ta cũng có thể tổ chức một cái.”
Tô Cẩm Chi quay đầu, ngơ ngác nhìn Tạ Thù, nhìn vào đôi mắt màu xám thẫm của hắn.
“Em thật sự không có khó chịu ở đâu sao?” Sau khi Tạ Thù thấy ánh mắt cậu lập tức nhăn mày, rõ ràng hôm nay lúc ra khỏi cửa tâm trạng thanh niên vẫn còn rất tốt, sao tự nhiên lại tụt mood vậy?
Tô Cẩm Chi không nói gì, chỉ chợt ôm lấy Tạ Thù, vùi đầu vào bên gáy hắn, một lúc lâu sau mới nhẹ giọng trả lời hắn: “Không có…”
Tạ Thù vươn tay ôm eo cậu, tay kia vuốt mái tóc mềm mại của thanh niên, hắn cảm nhận được tâm trạng của thanh niên không bình thường lắm, nhưng hắn không biết cảm xúc suy sụp của thanh niên đến từ đâu, vậy nên chỉ có thể ôm cậu như vậy, truyền cho cậu sự ấm áp từ cơ thể mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play