Cứ thế, rõ ràng hai người vẫn chưa ở bên nhau nhưng Tô Cẩm Chi và Tạ Thù lại bắt đầu cuộc sống ở chung.
Nếp sống của Tạ Thù vô cùng có quy luật, thời gian ngủ buổi tối và dậy buổi sáng đều cố định, còn Tô Cẩm Chi vì uống thuốc dưỡng thương mà đa phần khi tỉnh dậy cũng đã là giữa trưa.
Cậu vừa mở mắt, Tạ Thù sẽ vắt khăn ấm đưa cho cậu lau mặt, sau khi lau xong thì lau người cho cậu, sau đó dìu cậu ngồi xuống đút cháo cho cậu ăn, khiến Tô Cẩm Chi chẳng có cơ hội mở miệng nói chuyện với hắn.
“Cháo…” Thanh niên trên giường nhíu mày, hơi nghiêng mặt tránh cái thìa.
Tạ Thù nghe cậu khàn giọng nói nhỏ, trong lòng run rẩy, theo bản năng cúi người xuống lại gần thanh niên: “Sao thế?”
Tô Cẩm Chi cảm thấy mình không thể tiếp tục im lặng như vậy nữa, cho dù cậu không yêu đương với Tạ Thù, nhưng nhiệm vụ cứu vớt Tạ Thù vẫn còn đó, dù sao cậu cũng phải tìm hiểu vài chuyện liên quan đến Tạ Thù mới biết làm thế nào để cứu vớt hắn đúng chứ?
Nhưng mãi mà Tạ Thù vẫn không chịu nói chuyện với cậu, vì vậy Tô Cẩm Chi bắt đầu trái lương tâm lấy cháo để gợi chuyện: “Không ngon…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT