Tô Cẩm Chi cảm thấy ở thế giới trước cậu chết không nhắm mắt, vì vừa đưa ly rượu kia vào miệng thì cậu đã hối hận rồi —— Bởi nó quá! Con! Mẹ! Nó! Mặn!
Mặn đến mức khiến Tô Cẩm Chi không khỏi hoài nghi ly rượu đó thật sự là rượu độc ư?
Không phải đều nói rượu độc có mùi vị “thuần”, “thơm”, “ngọt” gì đó hay sao? Bao nhiêu người sau khi uống rượu độc đều cảm thấy “cổ họng một dòng tanh ngọt” rồi tắt thở bỏ mình, lúc Tô Cẩm Chi uống ly rượu kia thật sự cảm thấy nếu là vậy cậu cũng có thể thoải mái “hy sinh”, dù sau bản thân đã quen hộc máu rồi, rượu độc lại tanh ngọt nên cậu có thể chịu đựng được.
Nhưng Tô Cẩm Chi hoàn toàn không ngờ rằng, rượu độc kia lại mặn đến thế!
Cậu tin chắc, nhất định là bản thân bị rượu độc mặn đến chết!
Sau khi vị mặn đến phát khổ trong miệng cậu tan hết, cuối cùng Tô Cẩm Chi cũng có thể mở mắt ra, đợi sau khi cậu mở mắt xong chuyện đầu tiên làm là che miệng chạy vào toilet, nhào tới chỗ bồn cầu ói đến tối mặt tối mũi.
Mùi chua của bãi nôn tràn ngập chóp mũi cậu, nhưng rất nhanh đã tự động theo bồn cầu trôi đi.
Tô Cẩm Chi vịn bồn rửa tay chậm rãi đứng dậy, vặn vòi nước rửa mặt một chút, xua tan cơn đau đầu và buồn nôn sau khi uống rượu rồi mới có thời gian sắp xếp lại trí nhớ của nguyên thân do No.0 truyền tới.
Đợi cậu tiếp thu trí nhớ xong thì không khỏi cảm thán No.0 quả là một đứa bé ngoan.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT