Dạo gần đây người của nước Chư Hoa sau khi ăn cơm nước xong lại có chuyện để bàn tán, mấy con bạc đặt cược Phong tướng quân chắc chắn sẽ sa vào bức mẫu đơn của Hoa Vô Diễm lúc trước cũng thắng được đầy túi -- bởi vì quả thực đại tướng quân của Sùng Lạc kia từ sau khi tiến vào lầu Hoa Tê thì hoàn toàn không bước ra nữa.
“Này ngươi có nghe nói chưa? Vân thần y kia cuối cùng cũng ra ngoài rồi! Kết quả ngay sau đó lại có thêm một Phong đại tướng quân chui đầu vào ha ha ha --"
“Còn không phải sao, bức mẫu đơn thịnh thế của Vô Diễm công tử không phải ai cũng có thể kháng cự được, nếu không phải mấy ngày nay kinh tế ta eo hẹp thì cũng phải vào đó mở mang kiến thức một chút!"
“Ôi trời! Hiện tại Hoa Vô Diễm là người của Phong tướng quân đấy, ngươi không sợ Phong tướng quân ăn tươi nuốt sống ngươi à?"
“Chẳng qua chỉ là một kỹ nam mà thôi, sao Phong tướng quân lại quan tâm được..."
Tô Cẩm Chi còn đang nghiêng đầu lắng nghe bọn công tử đi ngang qua thuyền hoa của bọn họ nói chuyện phiếm, đột nhiên bị người đàn ông bên cạnh kéo mạnh một cái, sau đó một chiếc áo khoác mang theo nhiệt độ cơ thể nóng rực của hắn liền phủ kín cả người cậu, giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai: “Trời vẫn đang lạnh, đừng để bị cảm.”
Thanh niên nghe vậy thì gục đầu xuống, duỗi ngón tay tinh tế như bạch ngọc khép chặt áo khoác, thanh âm khe khẽ, còn mang theo một chút tủi thân: "Là tự ngươi muốn dẫn ta ra ngoài..." Cho tui đi mà còn không để tui hóng hớt!
Phong Cửu Lê buồn cười liếc nhìn cậu, đưa tay vuốt ve mái tóc bóng mượt của cậu, sau đó đè đầu cậu tựa lên vai mình: “Sẽ dẫn ngươi đi chơi nữa mà, đợi ba tháng sau tiết trời ấm hẳn, ta liền đưa ngươi trở về, nếu không cơ thể ngươi sẽ không chịu nổi"
Tuy Chư Hoa là một quốc gia nhỏ nằm dựa vào Sùng Lạc và bị kẹp giữa ba nước còn lại, nhưng nếu muốn từ Chư Hoa trở về Sùng Lạc thì còn phải đi qua một vùng sa mạc cực kỳ hoang vu. Xuân se lạnh, chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm ở sa mạc thật sự rất lớn, lại thêm bão cát bốn phía không lường trước được, năm đó mầm bệnh trong cơ thể Quân Trường Nhạc cũng là vì thế mà xuất hiện, sau này vì tâm trạng cứ mãi ưu phiền nên càng thêm suy nhược.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play