Hồi lâu, thanh niên lại hỏi hắn lần nữa: “Ngươi thực sự… không nhớ ta sao?”
Phong Cửu Lê nhìn vào đôi mắt cậu thì đột nhiên lại không nói nên lời, trong cặp mắt kia ngập tràn chờ mong, hơi nước ẩn hiện lưng chừng mắt, như hoa trong gương, trăng dưới nước, không chịu nổi bất kỳ va chạm nào, cho dù chỉ là một trận gió thoảng cũng có thể chảy làm nó biến mất.
Thấy hắn im lặng, thanh niên liền ngơ ngác rũ mắt, cũng không nói một câu.
Tĩnh lặng tựa cái chết, chợt hắn nghe một tiếng cười khẽ.
Phong Cửu Lê ngẩng đầu, chỉ thấy cặp mắt hoa đào đa tình của thanh niên đã khép chặt, tiếng kêu rên tuyệt vọng đến tận cùng như một con thú nhỏ phát ra trước khi chết, rồi từ trong đó đột nhiên vang lên một tiếng cười, càng lúc càng lớn.
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha…” Thanh niên cười điên dại, cho đến khi khóe mắt dần lấp lánh nước, giọng nói dịu dàng gần như đã khản đặc cũng không ngừng lại.
Phong Cửu Lê nghi hoặc vì sao cậu lại cười đến vui vẻ như vậy, lúc muốn mở miệng liền thấy thanh niên thay đổi tư thế, cả người mềm mại không xương nửa dựa vào gối mềm, đôi môi cong lên, nét quyến rũ cố kìm xuống lúc trước lại lần nữa xuất hiện trên khuôn mặt, bởi vì đang cười mà giọng nói du dương đã khàn khàn dụ hoặc: “Vô Diễm không đùa với tướng quân nữa, mong tướng quân đừng để trong lòng.”
“Ngươi ——” Phong Cửu Lê khẽ nhíu mày, nhìn chằm chằm vào mắt cậu, dường như không tin lý do này.
Tô Cẩm Chi xoay mặt sang chỗ khác, che miệng lại ho vài cái, lúc bỏ tay ra, lòng bàn tay đã đầy máu đỏ tươi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT