Nhìn tất cả, chợt Tô Cẩm Chi vô cùng muốn khóc, vô cùng muốn rơi lệ.
Chỉ có còn sống thì nhân loại mới khóc khi cảm thấy đau khổ, đó là cách để thể hiện khó chịu, tuyệt vọng và bi ai.
Từ khoảnh khắc Tô Cẩm Chi tỉnh lại ở thế giới này thì cậu luôn nghĩ, tại sao lại có một thế giới như vậy, cậu trở thành vật thí nghiệm, chịu đựng tất cả những ký ức mà cậu không muốn đối mặt.
Ai cũng có tội, những tội lỗi đó hoặc lớn hoặc nhỏ, có vài người sẵn lòng đối mặt, nhưng có vài người lại không.
Ban đầu cậu cũng không muốn, cũng trốn tránh, đoán rằng có phải đây là sự trừng phạt mà Khương Lê Sơn dành cho cậu trong tiềm thức hay không, muốn cậu cũng phải trải qua cảm giác này, bị người ta dùng làm vật thí nghiệm, không có riêng tư, tôn nghiêm và quyền được sống.
Thế nhưng đến giờ phút này thì Tô Cẩm Chi mới giật mình hiểu rõ, đây là thế giới mà cậu tạo ra.
Khương Lê Sơn không phải nhân viên công tác của trung tâm thí nghiệm nghiên cứu chế tạo vắc xin, hắn vĩnh viễn không thể nào biết những thứ đen tối bẩn thỉu trong phòng thí nghiệm. Người biết rõ tất cả, chỉ có cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play