“Không nhớ?” Tô Cẩm Chi hơi sửng sốt.
“Đúng vậy.” No.1 trả lời, “Nhưng cũng chỉ là có lẽ, tôi không chắc lắm. Hắn có thể mãi mãi không nhớ ra những chuyện hai người đã trải qua trong mấy thế giới hư ảo này, hoặc là một ngày nào đó hắn đột nhiên nhớ lại.”
Tô Cẩm Chi im lặng một hồi, hỏi No.1: “Bọn mi cũng sẽ quên hả?”
“Đương nhiên sẽ quên.” No.1 trả lời rất nhanh, “Cấu tạo cơ thể của bọn tôi khác các cậu. Tôi và No.0 không có nội tạng, trí nhớ của bọn tôi giống số liệu lưu trữ hơn, có thể lưu trữ mãi mãi, cũng có thể chọn xóa bỏ, thậm chí có thể copy ra làm thành chip, để người khác giữ thay chúng tôi.”
“Tốt thật đó.” Tô Cẩm Chi than thở một tiếng, hỏi tiếp, “Nếu Khương Lê Sơn không nhớ, vậy hắn sẽ nhớ cái gì?”
No.1 nói: “Trí nhớ của hắn sẽ dừng lại ở khoảnh khắc bước vào khoang dinh dưỡng, còn những chuyện sau đó thì chẳng nhớ gì cả, giống như mơ một giấc mộng không nhớ ra.”
“Như một bất ngờ vậy.” Tô Cẩm Chi nói xong, đặt vòng tay xuống. Trong phòng chợt tối lại, chỉ có vô số tia sáng rực rỡ từ vũ trụ xuyên qua cửa sổ thủy tinh chiếu vào phòng, rọi lên mặt thảm sậm màu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT