Tô Cẩm Chi thử giải thích với hắn: “Ðây là tên thật của tôi.”
Khương Lê Sơn nghe vậy nhíu mày, không tiếp tục xoắn xuýt quá nhiều việc hai hoặc ba chữ này mà hỏi tiếp: “Vậy đọc thế sao? Cũng đọc là Louis sao?”
Miệng Tô Cẩm Chi ngập ngừng định đọc tên của mình cho hắn, nhưng cuối cùng nuốt ngược trở lại, chỉ bảo: “Anh cũng biết.”
“Tôi biết ư?” Người đàn dừng bước, cười quay đầu hỏi cậu.
“Ừm, anh biết.” Tô Cẩm Chi nhìn vào mắt hắn vô cùng chân thành trả lời, “Bây giờ anh không nhớ ra cũng không sao, rồi sẽ có một ngày anh nhớ lại thôi.”
Khương Lê Sơn hơi ngơ ngác, sau khi hoàn hồn có chút buồn cười nói: “Sao lại nói vậy?” Hắn tin chắc rằng trước khi đến trạm không gian Noah lần này, hắn và thiếu niên chưa từng tiếp xúc với nhau, càng không thể nào có cơ hội biết một cái tên khác của cậu.
Tô Cẩm Chi nghe hắn hỏi vậy, bước chân ngừng hẳn, mặc kệ cổ áo bị rượu vang thấm ướt của mình, kéo tay người đàn ông đi qua đài ngắm cảnh nằm lơ lửng giữa trời bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play