Lúc trưởng khoa bước vào, Tô Cẩm Chi đang ôm đầu gối ngồi trên giường ngẩn người, thấy trưởng khoa dáng điệu hoành tráng đi đến còn hơi sửng sốt một chút, sau khi tỉnh hồn lại giương mắt nhìn ông.
“Cẩm Chi, chúng tôi dẫn cậu đến một chỗ.” Trưởng khoa nhìn cậu một hồi, có lẽ cảm thấy tình huống hiện tại của cậu ổn định nên hắng giọng một cái, dùng giọng rất ôn hòa nói chuyện với cậu.
Suy tư mấy giây, Tô Cẩm Chi thả tay ra đặt chân xuống giường mang giày, đi theo sau trưởng khoa kia ra ngoài.
Chỉ là lúc xuống đất, trước mắt Tô Cẩm Chi bỗng tối đen, cơ thể loạng choạng ngã xuống đất, y tá nam bên cạnh bác sĩ vội vàng đỡ cậu. Sau khi Tô Cẩm Chi đứng vững, màu đen trong mắt lui dần, cậu liền nói cảm ơn y tá nam đỡ mình: “Cảm ơn.”
Y tá nam nghe vậy không nói gì, ngược lại là trưởng khoa quay đầu nhìn cậu một cái.
Xuyên qua mấy cái hành lang gấp khúc, Tô Cẩm Chi mới phát hiện căn phòng mình ở lúc trước thật sự hẻo lánh, gần như ở tận cùng của bệnh viện.
Ngoại trừ những bệnh nhân đặc biệt cần cách ly ra, vài người bệnh có vấn đề tâm thần nhẹ hơn được hoạt động tự do trong đại sảnh. Bệnh viện tâm thần Thường Sơn cậu ở là một tổ chức an dưỡng khá cao cấp, ở đây có rất nhiều chỗ vui chơi chế tạo đặc biệt cho bệnh nhân tâm thần, hoặc là phương tiện giúp đỡ cho việc chữa bệnh của bọn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play